" Em thấy trong người sao rồi đã đỡ hơn chưa? "
" Đỡ nhiều rồi, cảm ơn anh đã đưa em vào đây "
" Chuyện anh nên làm không cần khách sáo, nhưng có chuyện này anh muốn nhắc nhở em "
" Chuyện gì vậy anh? "
" Sức khỏe của em dạo này rất yếu chỉ cần em xúc động mạnh sẽ ảnh hưởng đến bệnh tình của em, nếu em còn không chấp nhận điều trị e là..."
Cô biết chuyện mà Lâm Gia Minh nói là chuyện gì nên không để anh ta nói hết câu cô cắt ngang lời anh ta nói.
" Em biết rồi! Hiện tại chưa phải lúc em chấp nhận điều trị "
Lâm Gia Minh là anh họ của Thiên Di tuy là anh em nhưng tính cách hoàn toàn trái ngược nhau, một người trầm ấm, nhẹ nhàng, chu đáo, một người tính tình ham chơi, trẻ con hay thích ức hiếp và nói lý với người khác chẳng hạn như Đỗ Hoàng Vỹ.
Cô cầm lấy hộp cháo Lâm Gia Minh đưa cho ăn một cách ngon lành, chợt nhớ đến những lời nói lúc sáng của Triệu Tử Hiên cảm thấy khó chịu trong lòng.
" Những người từng ngủ chung với anh ấy đều bị anh ấy chà đạp không thương tiếc sao? "
" Giờ cậu mới biết à? "
Nghe tiếng nói cô ngước lên nhìn, Trần Thiên Di từ ngoài cửa đi vào chưa kịp ngồi xuống đã hỏi tội cô.
" Cậu chán sống rồi à sao để bản thân mình xúc động mạnh đến mức ngất xỉu vậy hả? "
" Cậu đến đây thăm mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cho-anh-mot-doi-binh-an/3414756/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.