Buổi trưa ngày hôm sau, một mình Tiểu Lũy ngồi ở bàn ăn ăn cơm trưa, Bì ca đã ăn xong rồi, đang ngồi ở trước máy tính chơi game.
Lúc này, cửa phòng ở tầng hai vang lên, Tiểu Lũy ngước mắt nhìn sang, thì thấy Diệp Đĩnh người say đến rối tinh rối mù vào tối qua cuối cùng cũng rời giường. Cậu ngó Diệp Đĩnh ấn huyệt Thái Dương đi xuống, tiếp đến ngồi xuống vị trí bên cạnh cậu.
"Đội, đội trưởng, em đi xới cho anh một chén cơm nhé." Trong đầu Tiểu Lũy toàn là một câu nào đó không nên nghe thấy vào ngày hôm qua, cậu nhảy nhót lung tung chạy tới xới cơm xong, vẻ mặt lại hoảng loạn chạy trở về.
Diệp Đĩnh cầm lấy chiếc đũa, im lặng không lên tiếng mà ăn một miếng.
"Đội trưởng."
"Hửm?"
"Hôm qua...... Anh uống rất say."
Diệp Đĩnh nghe vậy thoáng nhìn cậu: "Em cho rằng tại ai."
Tiểu Lũy cười gượng: "Đều, đều tại Bì ca! Cứ rót rượu cho anh, vô đạo đức."
Diệp Đĩnh nhếch môi cười lạnh một tiếng: "Chuyện thiếu đạo đức đó em cũng làm không kém."
Tiểu Lũy gãi gãi cái ót: "Đó không phải vì hiếm khi có sinh nhật sao, khụ, đúng rồi đội trưởng, anh còn nhớ hôm qua mình nói gì đó không."
Diệp Đĩnh hơi khựng lại, nghiêng đầu nhìn cậu: "Cái gì."
"Lúc ở trên xe." Tiểu Lũy ánh mắt sáng ngời nhìn anh, cứ nghĩ tìm một chút dấu vết trong ánh mắt của anh.
Nhưng mà Diệp Đĩnh lại chỉ nhíu nhíu mày: "Anh nói cái gì."
Tiểu Lũy: "...... Anh, anh nói, quà sinh nhật của em anh thích lắm, lần sau vào sinh nhật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-bang-vai-lai-cho-em-di/1689276/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.