Tâm trạng của Khương Âm đêm nay cứ phập phồng, lên lên xuống xuống, tựa hồ như là thấy sau khi tốt nghiệp cô đã quá yên bình rồi, cần phải thêm một ít chất xúc tác cho cuộc sống của cô.
Khương Âm nằm vật trên giường, ánh mắt nhìn chằm chừm vào hoa văn trên trần nhà, mặc dù rất mệt, khóe môi cô lại nhếch lên.
Cô rất vui.
Chỉ là khi nghĩ đến buổi tụ tập ngày kia, Khương Âm thở dài, có chút mỏi mệt nhắm mắt lại, bắt đầu tự hỏi khi đi ăn chực thì nên mang gì theo cho hợp lý.
Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, ngoại trừ hoa quả linh tinh, Khương am cũng không biết mang gì theo.
Khương Âm thở dài, trở mình nằm sấp trên giường, hay là dẫn Phương Tư Nhụy theo nhỉ, cho dù cô ấy có lẽ cũng không giúp được gì, nhưng cô ấy không chỉ có thể cổ vũ mà còn có thể khuấy động không khí nữa.
Có cô ấy và Tống Nam ở đó, ít nhất nhất định sẽ không ngượng ngùng.
Khương Âm thật sự rất sợ lúc nhìn nhau nhưng lại chẳng nói gì.
Nhưng cô cũng biết chỉ có thể nghĩ mà thôi, cũng không thể dẫn cô ấy theo thật.
Nghĩ như thế, Khương Âm vẫn cầm điện thoại, không ôm hy vọng mà nói chuyện này cho Phương Tư Nhụy. rất nhanh đã nhận được tin nhắn của cô ấy, chỉ là câu trả lời không giống với tưởng tượng của Khương Âm.
[Hông nên đâu.]
[Cậu phải dũng cảm lên, đừng trốn tránh mãi!]
Lúc bắt đầu còn đang cổ vũ, tin nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-am-ban-ha/2427680/chuong-51.html