Rất lâu, rất lâu sau này,khi Oa Oa và Hách Viễn đã có tiểu bảo bảo...
Một buổi trưa, Oa Oa đang miệt mài chiến đấu Pikachu bên bàn máy tính, đúng lúccô đang khua chân múa tay, nghiến răng nghiến lợi mà bấm thì đột nhiên có cảmgiác ai đó kéo kéo gấu quần, làm cô sợ đờ người, cúi xuống nhìn hóa ra là MinhDuệ, khuôn mặt nhỏ bé cực kì nghiêm túc: “Mẹ, em đói rồi.”
Oa Oa nhìn khuôn mặt cool hệt như Lang Hách Viễn, kinh hoàng nhận ra mình chưachuẩn bị bữa trưa cho các con. Cô không khỏi xấu hổ, lập tức tạm dừng Pikachu,dắt tay Minh Duệ chạy sang phòng em bé. Mịch Vũ nằm trong nôi đang gào lên vìđói.
Ước chừng làm xong cơm thì hai đứa trẻ cũng đói ngất đi rồi, Oa Oa cuống quýtlật tung cả nhà lên, tìm khắp bốn phía, định kiếm ít đồ ăn vặt cho bọn trẻ ăntrước. Nhưng tìm hết mọi ngóc ngách, cô mới nhớ ra cả tuần nay, cô vẫn chưa đisiêu thị, cả nhà trên dưới chỉ còn sót lại hai cái bánh trứng là có thể ănđược.
Cân nhắc xong xuôi, Oa Oa nuốt nước miếng bóc túi bánh, đưa một cái cho MinhDuệ, một cái cho Mịch Vũ rồi hiền từ, trìu mến xoa đầu hai đứa trẻ.
Mịch Vũ vẫn còn quá bé nên chỉ liếm liếm được chiếc bánh chứ chưa ăn được. OaOa nhìn cô con gái xinh xắn đang mút mút cái bánh trứng, bất giác lại nuốt nướcmiếng, bụng cô cũng vui vẻ réo lên phụ họa.
Cô chỉ chăm chăm chơi Pikachu mà quên cả ăn cơm, giờ nhìn con gái ăn bánh ngonlành càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tot-nghiep-roi-ket-hon-thoi/3167876/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.