Giờ học bơi là dịp tốtnhất để xác định quê quán của sinh viên. Tính chính xác cao, cách tiến hànhthuận tiện, Oa Oa được phen cười thỏa thích.
Những đứa trẻ đến từ khắp nơi của Tổ quốc trong giờhọc Thể dục không những thể hiện các động tác chạy thoát chết kì quái khi nhảyxuống nước của người dân địa phương mà còn dùng kiểu bơi chó mang đặc trưngvùng miền để thể hiện sâu sắc bối cảnh văn hóa của từng tỉnh.
Ví dụ như những đứa trẻ vùng Đông Bắc đạp chân rấtmạnh, những đứa trẻ quê hương Giang Nam khua tay rất uyển chuyển, những đứa trẻvùng đất Sơn Đông uống nước rất tinh tế, còn em nào là dân tộc thiểu số thì lặnxuống đáy rất kín đáo.
Dương Nám Nám ngồi xổm trên bờ, đầu quay đi quay lại,bất đắc dĩ nói với em sinh viên số mười tám cứ nổi ở đó mà không hề cử động kểtừ khi cô hô khẩu lệnh xuất phát: “Sinh viên số mười tám, em hãy cử động mộtchút được không? Chúng tôi đang kiểm tra kĩ thuật bơi ếch chứ không kiểm tra emnổi trên mặt nước. Cảm ơn!”
Sinh viên số mười tám ở dưới nước phảng phất nghe thấytiếng cô Dương, có vẻ rất muốn mở miệng bác bỏ, vì vậy nhe nanh múa vuốt congmông lên, cố gắng móc chặt ngón chân chìm xuống đáy, bộ tóc vừa đen vừa dài xõaxuống khắp mặt, từ trong nước thổi bong bóng ngoi lên, vừa sặc vừa thở nói:“Thưa cô… (khụ khụ)… không phải em muốn nổi… dọa mọi người, đó là tại vì chiếcdây chun buộc tóc của em bị tuột ạ.”
“Tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tot-nghiep-roi-ket-hon-thoi/3167870/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.