Tục ngữ có câu: “một ngàylà thầy, cả đời là cha”. Từng là thầy giáo thực tập môn Thể dục, như thế cũngđược xem là cha rồi, vì vậy, khi gặp lại Ninh Hạo Nhiên, dám cựu sinh viên,đứng đầu là Phạm Dục Trân không biết nói gì hơn ngoài ánh mắt nhìn chằm chằmvào Nám Nám vẫn còn đang nằm trong lòng anh, không cử động gì được.
Biểu hiện của Nám Nám thì vẫn còn khá tự nhiên, cô phủi tay đứng dậy, giậm chântrút giận lên mặt đường trơn nhẵn bóng, làu bàu: “Con đường này nên sửa đượcrồi đấy, suýt chút nữa thì làm mình ngã què chân”. Phát hiện ra ánh mắt mọingười đang đổ dồn vào mình, nhất là biểu cảm phức tạp của Phạm Dục Trân, cô liềnquay mặt đi, làm như thể mình không để ý, không hiểu, cũng không tính toán chấpnhặt gì cả.
Phạm Dục Trân tiến lên phía trước một bước, cười đầy thiện ý: “Từ khi tốtnghiệp đến giờ mới gặp lại thầy Ninh, không biết bây giờ, thầy đang giảng dạy ởtrường nào ạ?”
Ninh Hạo Nhiên đang vô cùng tức giận vì ý dồ bất chính ban nãy của Phạm DụcTrân đối với Nám Nám, anh điềm nhiên trả lời: “Tôi đang dạy cùng trường với NámNám.”
Hóa ra khi xưa, cô thi vào trường đại học XX là để nối gót anh ta. Nét mặt PhạmDục Trân ngay lập tức tối sầm lại.
Năm lớp 12, anh và Nám Nám đăng kí thi cùng một ngày, chỉ nghe nói cô từ bỏkhoa Văn mình thích nhất để thi vào trường đại học XX với danh nghĩa là sinhviên có sở trường môn Thể dục chứ anh không hề biết nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tot-nghiep-roi-ket-hon-thoi/3167858/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.