2hl5’ tại phòng làm việctầng thứ hai mươi hai của mình, chủ nhiệm Tổng ban nhận được điện thoại do đíchthân Chủ tịch Hội đồng quản trị gọi, yêu cầu nếu không được sự cho phép củaanh, không ai được làm phiền trong lúc anh nghỉ ngơi.
Rồi sau đó, máy tính của Oa Oa vốn đặt trước phòng làm việc của Tổng giám đốcđược chính tay Hách Viễn đưa vào phòng làm việc, đặt ngay ngắn bên cạnh máytính của anh.
Oa Oa thấy Hách Viễn cạnh tranh nghiêm túc như vậy, cô muốn khuyên anh chânthành rằng không cần quá đáng như thế, dù sao đây cũng chỉ là một trò chơi,nhưng Tổng giám đốc của cô sau khi sắp xếp xong xuôi mọi thứ đã kéo cô vào lòngmình, thì thầm bên tai cô: “Nào, chúng ta bắt đầu nhé!”
Oa Oa ngẩn người ra. Anh định làm trò quái gì vậy? Thậm chí dọn cả máy tính củacô vào đây chỉ để cô ngồi vào lòng mình chơi Pikachu sao? Mà ngồi như vậy chơichẳng tiện chút nào...
Không chờ cô nói ra những gì đang nghĩ trong đầu, Hách Viễn lại thì thầm vàotai cô: “Anh ôm em như thế này cũng đâu có gì bất tiện.”
Đúng vậy, Lão Thần Rùa đã từng nói: “Con người chỉ cần có một nền tảng vữngchắc thì không còn sợ những ảnh hưởng của môi trường bên ngoài”. Oa Oa luôn tâmđắc điều này, vì vậy cô nghĩ, dù sao đi nữa cũng cần phải học cách thích ứngvới hoàn cảnh.
Cần nhớ rằng, ngày trước, cô còn mở nhạc slow dance trong khi làm thí nghiệm,vậy thì chút ảnh hưởng nhỏ này có đáng gì.
Oa Oa lấy lại tinh thần, ngồi trong tư thế nhấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tot-nghiep-roi-ket-hon-thoi/116651/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.