Bên trong Trường Tam Cửu đều thích trồng cây ngô đồng để làm xanh mát bầu không khí. Hai ngày trước có trận gió lớn, lá cây ngô đồng héo rũ đều bị thổi bay tá lả xung quanh, ở trên sân dày đặc một tầng lá khô màu vàng sẫm mang theo cảm giác lúng túng mà lụi tàn. Nghiêm Đông Kỳ đứng ngay bên sân, bốn phía đều được bao quanh bởi lá ngô đồng, cũng không biết vì lý do gì, ngày hôm nay màu vàng sẫm chiếu quanh Nghiêm Đông Kỳ cho người ta một cảm giác vừa dễ chịu vừa đẹp đẽ.
Nghiêm Đông Kỳ hôm nay mặc một áo khoác đen tuyền bằng nỉ, phía dưới là chiếc quần bó hẹp màu đỏ sậm bỏ vào chiếc giày cổ cao màu đen.
Làn da trắng trẻo, thân hình tốt, gần như cả khuôn mặt đều chôn vào trong chiếc khăn quàng cổ màu vàng nhạt nhưng vẫn rất hấp dẫn mọi người. tuy Hàn Dĩ Nặc biết rõ hắn rất chú ý đến trang phục, vẫn luôn biết thân hình của Nghiêm Đông Kỳ rất tốt, thế nhưng hắn chưa bao giờ thấy Nghiêm Đông Kỳ hấp dẫn tuyệt vời như lúc này. Đẹp đẽ… đẹp đẽ đến mức hắn không muốn để cho những người khác thấy Nghiêm Đông Kỳ, muốn đem hắn cất vào túi, muốn giữ hắn lại bên mình, chỉ để cho mình chiêm ngưỡng được vẻ đẹp ấy mà thôi.
Nghiêm Đông Kỳ dừng lại nói gì đó với chủ nhiệm ban hai sau đó giương mắt hướng bên này đi tới rồi cúi đầu mỉm cười với nữ giáo viên bên cạnh.
Hàn Dĩ Nặc trong lòng có chút không cao hứng nghĩ, chắc cô giáo kia đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tot-em-noi-do/32053/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.