Hàn Dĩ Nặc trầm mặc một lúc, có chút buồn nói: “Anh hai, kỳ thực anh không cần đối tốt với em như vậy?”
“Sao lại nói là “Tốt như vậy” Cái này gọi là tốt với em? Vậy em chưa từng thấy anh thực sự đối tốt là sao đúng không, giống như chính là làm Phật gia mà cung cấp, em là người thanh niên tốt, anh đối với em có thể thoải mái qua quýt một chút.” Âm thanh Nghiêm Đông Kỳ có chút lười biếng, đôi tay đang ở trên lưng hắn vỗ vỗ từng hồi nặng nhẹ vừa phải khiến khớp và xương cốt đều thoải mái.
“Nhưng em thấy như thế là quá tốt rồi.” Hàn Dĩ Nặc lại nói tiếp: “Có cảm giác không quá chân thật, giống như kịch phim truyền hình, em chỉ sợ ngày mai tỉnh lại mới phát hiện đó chỉ là giấc mộng.”
thanh âm của Hàn Dĩ Nặc lúc nói câu này đều có chút run rẩy, run rẩy đến mức làm trái tim của Nghiêm Đông Kỳ cũng chấn động theo.
Hắn hắng giọng một cái: “Vậy em làm thế nào để cam đoan sẽ không sợ hãi không buồn? Anh còn chưa làm được gì cho em mà em đã thế, vậy đến lúc anh kích động quá độ đối tốt với em thì em làm sao? lấy thân báo đáp à?”
Hàn Dĩ Nặc cười cười, thân thể trượt xuống, đầu dời xuống chôn vào ngực Nghiêm Đông Kỳ.
“ài, định dính chặt như song sinh sao?” Nghiêm Đông Kỳ trước giờ chưa cùng một người đàn ông nào ôm nhau kiểu này mà ngủ cả, tóc gáy của hắn đều dựng lên rõ ràng nhưng hắn lại không có cách nào đẩy Dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tot-em-noi-do/32045/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.