“dù sao em không muốn anh có chuyện gạt em.” Hàn Dĩ Nặc vẫn rầu rĩ không vui.
Nghiêm Đông Kỳ bị hắn nói trong lòng mềm mại, cảm thấy có một đứa bé tri kỷ như thế thực sự rất tốt: “Hành hành hành, sau này khẳng định không dối gạt em, coi như nửa đêm đi nhà vệ sinh cũng đánh thức em để thông báo một tiếng, người xem như vậy đã thỏa mãn chưa Hàn thiếu?”
Thiếu niên nghe xong lời này nhìn qua thật sự hài lòng, muốn cười lại một bộ kìm nén, sau đó lung tung gật gật đầu.
“Ai, thực sự không rõ em từ sáng đến tối so sánh thế này có gì thú vị.” Nghiêm Đông Kỳ có chút phiền muộn nhìn Hàn Dĩ Nặc.
Hàn Dĩ Nặc bị hỏi đến có chút ngây ngốc, chính bản thân cũng không hiểu một người đàn ông lại để ý đến chuyện vặt vãnh nhỏ nhặt như thế này.
“Em không hỏi một chút xem tay anh như thế nào mà oanh liệt hy sinh sao? tối hôm qua cứng rắn hỏi cho bằng được thế mà ngày hôm nay còn không thấy em hé răng.” Nghiêm Đông Kỳ phất phất móng vuốt của tên kia đang đặt trên đùi.
Ngày hôm nay Hàn Dĩ Nặc chỉ lo nghĩ đến chuyện hắn làm anh trai tức giận, đem chuyện cần hỏi vứt ra sau đầu, giờ được nhắc đến mới nhớ: “Muốn hỏi, chuyện gì xảy ra, quán bar xảy ra chuyện gì, ai gây sự?”
“Có thể nói như thế…” Nghiêm Đông Kỳ gật gật đầu: “Anh mang theo bảo an sang bên ấy khuyên can…”
“Bọn họ đánh anh?” Con mắt Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tot-em-noi-do/2326247/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.