Hàn Dĩ Nặc từ cửa phòng đi về bên giường, chỉ có khoảng cách mấy mét nhưng hắn cảm tưởng mỗi bước đi đều không có chút sức lực, lảo đảo suýt ngã nhào xuống đất.
Hắn chưa từng như thế này, căm ghét bản thân vì một phút hiếu kỳ mà nghe lén.
Nếu như không nghe thấy những câu nói này thì thật tốt biết bao.
Thiếu niên sững sờ ngồi bên giường, không khí trong phòng được tản ra từ điều hòa, ấm áp vô cùng nhưng hắn cảm giác có một cỗ lạnh lẽo từ tay chân tràn ra, lan tràn xung quanh thân thể xuyên qua xương cốt, tràn vào ***g ngực, cuối cùng ngay cả trái tim cũng bị lạnh giá nắm chặt, khiến người ta khó có thể hô hấp.
Bởi vì người đàn ông kia đối với hắn quá tốt, ôn nhu săn sóc nên mới khiến bản thân quên đi việc mình đối với hắn chỉ là trách nhiệm khi nhận lời cưu mang mà thôi.
Mà hiện tại, thời hạn của lời hứa cũng gần đến rồi.
Giống như đến mười hai giờ, một công chúa váy hoa rực rỡ sẽ biến thành cô bé lọ lem, cỗ xe ngựa cũng biến thành quả bí đỏ.
Điều duy nhất khiến hắn hạnh phúc vui vẻ hơn chính là, tốt xấu bản thân cũng là một người đàn ông, đứa bé hôi hám sẽ không được người ta hình dung như cô bé lọ lem đáng thương như thế.
Nhưng hắn sợ hãi, không phải mất đi những váy áo đẹp đẽ, hào quang óng ánh xe ngựa, hắn sợ ánh mắt người hoàng tử kia không đặt trên người mình dù chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tot-em-noi-do/2326211/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.