Nghiêm Đông Kỳ chưa từng hưởng thụ qua chỉ mỗi việc rời giường mà khiến người ta đau “Bi” như thế.
Tối qua đơn đặt hàng ở quán bar có vấn đề, đối chiếu đến hơn một giờ sáng. Chờ lúc Nghiêm Đông Kỳ về đến nhà cũng gần hai giờ, hắn đột nhiên nhớ tới lúc đêm khuya về muộn vẫn luôn thấy tiểu tử kia nửa đêm không ngủ, ngu ngốc mơ mơ màng màng chờ đợi hắn trở về.
Hắn lúc ấy cảm thấy thế nào, chỉ luôn biểu hiện thiếu kiên nhẫn giục hắn mau mau đi ngủ. Hiện tại đối mặt với cả căn nhà tối đen không chút ánh sáng mới thấy hoài niệm vệt sáng xa xưa từ căn phòng của Hàn Dĩ Nặc.
Nghiêm Đông Kỳ đem áo khoác cởi ra tùy tiện vứt lên tủ giày, hắn tự nhiên suy nghĩ lại bản thân, từ lúc mười chín tuổi đã bắt đầu mua quán bar từ từ làm ăn sinh sống, ở bên ngoài lăn lộn đổi trắng thành đen, bốn năm năm không thấy có gì khác lạ, thời gian Hàn Dĩ Nặc ở với mình cũng chỉ gần ba năm sống chung nhưng hắn đã bắt đầu quen với việc có một người bên cạnh.
Quả thực vô nghĩa.
Người lớn tuổi chính là có sở thích đa sầu đa cảm.
Hắn tự giễu nở nụ cười, chậm rãi đi tới nhà vệ sinh.
Ngày hôm sau tỉnh lại là do tiếng chuông ầm ĩ của điện thoại di động bên người vang lên, hắn mơ mơ màng màng kéo chăn trùm kín đầu thế nhưng vẫn không cách nào ngăn cản được âm thanh “Jingle Bells”Xuyên qua chăn đâm vào màng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tot-em-noi-do/2326193/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.