Nghiêm Đông Kỳ cùng đứa con gái dì ở khu đông hẹn nhau ở một quán cà phê không xa nhà.
Vốn bữa trưa này Nghiêm Đông Kỳ định mời con gái người ta đi ăn bữa cơm, hắn không cho người ta mặt mũi cũng phải nể mặt Dì. Kết quả cô gái kia biểu thị ăn cơm cái gì, hai người không thân không quen, cùng uống ly cà phê đi, cô ấy thích nhất là macchiato caramel.
Dáng vẻ cô giả vờ không thèm quan tâm khiến Nghiêm Đông Kỳ lúc đáp ứng đều có chút nghiến răng nghiến lợi.
Đảo mắt đã sắp đến giáng sinh, trời lạnh đến mức không tưởng được, hai ngày trước đã có trận mưa tuyết đầu tiên ngày đông, vì thế trong quán cà phê Nghiêm Đông Kỳ nhìn thấy cô gái nhỏ mặc một chiếc váy ngắn lụa mỏng manh đều có chút sững sờ.
“Bên này.” Nghiêm Đông Kỳ đứng lên nhìn em ấy phất phất tay.
Cô gái kia mang một chiếc kính râm màu đậm, mặt không cảm xúc gật gù bước tới. tuy rằng Nghiêm Đông Kỳ không rõ ngoài trời một bầu mây đen thì cần gì mang kính râm, thế nhưng người ta ở nước ngoài có lối sống khác thường, hắn cũng không cần phải quê mùa đi soi mói hỏi han người ta.
“Xin chào, anh Nghiêm.” Cô gái kia đi tới không mặn không nhạt bắt tay, tháo kính râm. Nghiêm Đông Kỳ không để ý trước hết nhìn xem khuôn mặt người kia, cũng không phải vì cái gì, chỉ để thỏa mãn cơn hiếu kỳ của mình, không chút dấu vết đánh giá cô gái đối diện, người nọ mặc một chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tot-em-noi-do/2326169/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.