Tiết kiến trúc thiết kế cơ sở cuối cùng, Hàn Dĩ Nặc vốn định bình tĩnh chờ đến khi hết tiết sẽ liên lạc cho Nghiêm Đông Kỳ, kết quả kìm nén nửa ngày vẫn không kìm được, lúc gần tan học liền gửi qua tin nhắn hỏi hắn đến chưa.
Kết quả không đến hai giây đã có tin nhắn trả lời: “Đang ngồi bên cạnh bồn hoa ở trường em, tan học em ra là có thể nhìn thấy.”
Hàn Dĩ Nặc vừa nhìn thấy tin nhắn lại nghĩ đến lúc này Nghiêm Đông Kỳ đang đứng dưới trường chờ mình đã bắt đầu kích động không khống chế nổi, hắn một hơi uống ly nước để buộc chính mình cần bảo trì bình tĩnh, nhịn xuống động tác muốn cười to trên lớp.
“Anh Nặc, cậu hôm nay trúng thưởng xổ số à? nhìn vẻ mặt này chắc chắn phải đến 5 triệu ấy nhỉ.” Lữ Khinh Hồng ngồi bên cạnh, dùng cùi chỏ chọc chọc hắn, đầu hướng sang cười tà, đưa mắt quét sang thấp giọng mở miệng.
Hạng Dập ngồi bên cạnh Lữ Khinh Hồng, nghe xong lời này cũng nghiêng đầu nhìn Hàn Dĩ Nặc một cái.
Hàn Dĩ Nặc nhìn hai người bọn họ nở nụ cười không nói tiếp, sau đó dùng hai ngón tay nắm điện thoại di động chẳng khác gì đang chỉ huy một bản giao hưởng cứ gõ gõ vài tiếng, thi thoảng còn hưng phấn quay đầu nhìn Lữ Khinh Hồng nở nụ cười, liếc mắt đưa tình với hắn: “U, Đại Lữ~~”
Lữ Khinh Hồng rõ ràng bị nụ cười của hắn kinh ngạc một lát, thân thể nghiêng sang phía Hạng Dập: “FML, cậu làm sao thế? hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tot-em-noi-do/2326165/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.