Cuối tuần hai người mang theo Bé Đen đi đến thú ý một chuyến, để kiểm tra tổng quát một lần, cũng may là không có có vấn đề gì lớn. Đều là người mới nuôi chó lần đầu nên cũng còn thấy bối rối nhiều điều. Đường Nguyên Chân cầm điện thoại, vừa nghe bác sĩ nói vừa ghi chép lại, ghi xuống hết khi nào cần phải chích ngừa vắc-xin các thứ, còn có cả những thức ăn gì không nên cho ăn.
Hạ Dã ôm Bé Đen mới làm xong kiểm tra được thú y tập sự đưa cho, vừa lúc Đường Nguyên Chân đã đứng lên, đang nói cảm ơn với bác sĩ thú y.
Vị bác sĩ này vóc dáng không cao, ngũ quan rất thanh tú, lúc nói chuyện cũng rất ôn hòa, sau cùng cũng bứt rứt mở miệng nói: “Là anh Đường Nguyên Chân đúng không ạ? Không biết tôi có nhận lầm người hay không.”
Đường Nguyên Chân lịch sự gật gật đầu: “Không có nhận sai.”
Khuôn mặt bác sĩ đã lặng lẽ đỏ lên, nói rằng: “Có thể thêm Wechat của anh được không? Tôi không có ý gì khác, chính là... nếu sau này chó con có vấn đề gì đều có thể hỏi tôi một chút trên Wechat, đỡ mất công anh phải chạy đến phòng khám thú y.”
Đường Nguyên Chân rõ ràng do dự một chút, bác sĩ kia liền vội vàng nói: “Không thấy tiện cũng không sao cả, ngày nào tôi cũng làm ca từ 1-5 giờ, tới đây nói tìm tôi là được.”
Đường Nguyên Chân vẫn lấy điện thoại ra, nói rằng: “Không sao cả, thêm Wechat đi! Phiền anh rồi, bác sĩ Chu.”
Bác sĩ Chu cong mắt, từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/top-top/884603/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.