Lúc Hạ Dã tỉnh, Đường Nguyên Chân vẫn còn ngủ say.
Gương mặt của Đường Nguyên Chân đương nhiên vẫn rất đẹp trai, cho dù vào lúc nhìn bê bối nhất trong một ngày, bề ngoài của hắn cũng không vì thế mà tệ hơn được. Lông mi dày rậm, giống như hai cây quạt che bóng ở trên mặt hắn, tóc ngay trán có hơi bù xù, trên cổ hiện đầy vết hôn màu đỏ sậm.
Hạ Dã cảm thấy rất mới lại, anh rất ít khi trải nghiệm cảm giác vừa mở mắt ra đã có người bên cạnh.
Đường Nguyên Chân thì dù lúc đi ngủ cũng vẫn lãnh đạm mà kiêu ngạo, tư thế ngủ của hắn vô cùng quy củ, cũng không thấy đặt cánh tay hắn ở trên người Hạ Dã, cũng không có xoay thành tư thế kỳ quái, chăn kéo đến bả vai, nằm thẳng băng, hô hấp đều đặn.
Xem như là một ngày sáng sớm tươi đẹp như thế, thì Hạ Dã vẫn cảm thấy quạu quọ khó chịu khi phải thức dậy rời khỏi giường.
Anh bực bội mà trở mình, từ dưới cái gối mò lấy điện thoại di động nhìn thời gian, phát hiện vừa mới qua sáu giờ mà thôi. Lúc này anh cũng nên dậy rời khỏi giường đi tập rồi, có điều Hạ Dã cũng không muốn di chuyển, chỉ muốn nằm ườn ra đó.
“Dậy rồi à?”
Anh nghe giọng nói mang theo giọng mũi của Đường Nguyên Chân, Hạ Dã không quay đầu lại, cái đầu đệm ở trên cánh tay tiếp tục xem điện thoại: “Ừm…. “
Phía sau phát ra tiếng động nhỏ vụn, là tiếng vải vóc ma sát. Tiếp đó, cánh tay Đường Nguyên Chân với qua ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/top-top/884590/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.