Tích ... Tích... Tích....
Tít ... Tít... Tít...
Các chỉ số trên máy Monitor theo dõi của nữ thanh tra trong phòng bệnh không ngừng tăng lên.
“Nhanh, mau đi nói với bác sĩ và phía cảnh sát.” Một nữ y tá dáng vẻ vội vàng nói với người đồng nghiệp khi cô đang kiểm tra tình hình của Monica.
Vài phút sau, bên ngoài hành lang có nhiều tiếng bước chân hối hả chạy đến.
“Nơi này là đâu? Mình đang ở nơi nào vậy?”
“Thanh tra, thanh tra, cô có thể nghe tôi nói không, thanh tra?”
Mơ hồ nghe có tiếng người đang gọi mình, Monica khó khăn mở mắt ra. Các bác sỹ cùng y tá đứng xung quanh không khỏi kinh ngạc trước điều đang xảy ra trước mắt. Tất cả bọn họ đều không ngờ được, Monica có thể tỉnh lại.
Monica, mông lung nhìn thấy trần nhà màu trắng. Đảo mắt cô thấy có nhiều, rất nhiều người vây quanh cô. Bộ não của Monica vừa mới bắt đầu nhận thức được, thì có vô số hình ảnh hiện ra trong đầu, làm cho đầu cô có chút đau. Kí ức những giây phút cuối cùng bắt đầu ùa về, những tình tiết trong kí ức đó sống động làm cô có cảm giác như mới vừa trải qua cách đây mấy phút. “Mình không chết? Cảm giác… cơ thể thật kỳ lạ… đầu mình… Chủ… là ai… ai lại khiến mình… cảm giác này là gì?”
Ánh đèn đường lung linh, dưới bóng đêm mờ mịt, một chiếc xe màu đỏ lướt đi trong đêm. Cửa sổ xe được hạ xuống, những làn gió mát thổi nhẹ lướt qua gương mặt tươi cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tony-cung-binh-doan-sung-vat/2332409/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.