Bàng Vũ Cầm có phần ngượng ngùng nói: "tướng công, chàng đừng nhắc tới chuyện đó nữa, như vậy chẳng khác nào làm khó Cầm Nhi cả, về sau thiếp sẽ đến xin lỗi Nhuận Tuyết là xong chứ gì. Thôi, hay là thiếp đi luôn bây giờ vậy." Nói xong nàng định đứng dậy đi giày vào.
Đúng lúc đó bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa. Đỗ Văn Hạo đỡ Bàng Vũ Cầm nằm xuống rồi hắn đi ra mở cửa, vừa mở cửa ra hắn liền bật cười khì khì.
Bàng Vũ Cầm nằm nghiêng người nhìn, nàng cũng bật cười khi nhìn thấy Vương Nhuận Tuyết đứng trước cửa.
Đỗ Văn Hạo để Vương Nhuận Tuyết vào trong phòng, hắn đóng cửa phòng lại rồi cười nói: "Sau này không nhắc tới tên nàng nữa. Nàng xem, Cầm nhi mới nói muốn tới nhận lỗi với nàng, nàng đã tới đây. Hai tỷ muội đúng là ý hợp tầm đầu".
Lúc này Vương Nhuận Tuyết mặc một chiếc áo ngắn có thêu hoa hồng trắng, một chiếc váy lụa màu đen thướt tha, trông rất hấp dẫn. Mái tóc búi cao nhưng một lọn tóc vương xuống cổ trắng ngần của nàng càng làm tăng thêm vẻ quyến rũ.
"Thiếp nghe Nhược Vũ nói tướng công mới về vì vậy muốn tới gặp. Khi nghe thấy tiếng nói chuyện trong phòng của Vũ Cầm tỷ thì đoán đó là tướng công nên mới gõ cửa. Vừa rồi hai người nói gì về thiếp?"
Bàng Vũ Cầm bảo Vương Nhuận Tuyết tới giường ngồi bên cạnh mình, nàng cầm hai tay Vương Nhuận Tuyết nói: "Tay của muội muội lạnh quá. Hay lên giường ngồi cho ấm?"
Vương Nhuận Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-y/2257318/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.