Đỗ Văn Hạo buông dao phẫu thuật xuống, đổi tay, cẩn thận sờ nhẹ lên bụng của sản phụ, sau đó hơi trầm ngâm, quay đầu nói với Tuyết Phi Nhi: “Đưa kim châm đây!”
“Kim châm? Lấy kim châm để làm gì? Châm để giảm đau cho nàng ư?” Tuyết Phi Nhi vừa nói vừa đi lấy kim châm đưa cho Đỗ Văn Hạo.
Đỗ Văn Hạo không trả lời, cầm lấy kim châm, tay trái lần mò tìm kiếm trên phần bụng nhô lên của sản phụ, chỉ trong chốc lát, dừng lại. Ngón cái và ngón trỏ của tay trái chụm thành hình chữ bát (八) đè xuống. Kim châm từ từ đâm vào, lập tức, phần da của sản phụ dưới tay hắn hơi lay động.
Đỗ Văn Hạo ngưng thần quan sát động tĩnh phần da thịt phía trên của sản phụ, từ từ đâm sâu xuống phía dưới. Rất nhanh, sản phụ liền yếu ớt mà kêu lên: “Ôi chao! Muốn ra rồi! Đau quá! Ôi chao! Đứa bé muốn ra rồi! Phù phù! Ôi chao!”
Nhị nữ vừa mừng vừa sợ, Tuyết Phi Nhi vội vàng vừa đẩy Đỗ Văn Hạo ra bên ngoài vừa nói: “Ca, nhanh đi ra, kẻo lại gặp xui xẻo!”
Người cổ rất chú trọng đến điều này, cho rằng sản phụ lúc sinh sản rất dơ bẩn cho nên nam tử không nên ở bên cạnh, nếu không sẽ xui xẻo cả đời.
Chờ Đỗ Văn Hạo bị Tuyết Phi Nhi đuổi ra ngoài, sau khi cửa phòng đóng lại Bàng Vũ Cầm vội vàng vén khăn phẫu thuật lên, tách hai chân sản phụ ra, hướng dẫn sản phụ hô hấp như thế nào để dễ dàng sinh nở. Truyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-y/2256745/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.