Cao tướng quân vui vẻ nói: “Đạ tạ sự cảm thông của tiên sinh. Lần này Hô Duyên Trung sẽ cùng tiên sinh lên kinh thành. Bản tướng quân bận việc quân không thể đi cùng. Khi tới kinh thành sẽ có người đón tiên sinh. Các nguyên liệu để chế tạo trang bị phòng dịch và dược liệu để chế tạo thuốc phòng dịch chúng ta đã sắp xếp bên quân dược cung cấp cho tiên sinh. Tới kinh thành tiên sinh không được dùng tên cũ, cũng không được giao thiệp rộng rãi”.
Đỗ Văn Hạo nói: “Vậy ta có bị hạn chế hành y không?”
“Bản tướng quân biết tiên sinh am hiểu tuyệt kỹ phẫu thuật chữa thương của Hoa Đà nhưng lạm dụng quá mức sẽ gây sự chú ý của người khác nên tuyệt kỹ này tạm thời không nên sử dụng. Đợi đến khi đại quân dẹp xong Tây Hạ và Đại Liêu, tiên sinh sẽ giống như cách chim giữa trời cao tha hồ thi triển tuyệt kỹ”.
Đỗ Văn Hạo cười buồn. Mặc dù hắn không hiểu nhiều về lịch sử nhưng những bộ phim lịch sử trên ti vi hắn xem nhiều nên cũng biết được trong lịch sử Đại Tống không tiêu diệt được Tây Hạ. Đối với Đại Liêu hay Đại Kim sau này Đại Tống càng bị o ép, một nửa giang sơn bị chiếm, càng không nói đến việc tiêu diệt chúng. Hắn không biết việc hắn xuyên thời gian đến đây có làm thay đổi được đoạn lịch sử này không?
Đêm đó, khu phố của Ngũ Vị đường trong thành phát sinh hỗn lọan, lửa cháy ngút trời.
Ngày hôm sau một tin tức chấn động lan ra khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-y/2256626/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.