🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lâm Thanh Đại trước sau vẫn luôn im lặng nghe bọn họ nói, trong lòng sớm đã vừa kinh ngạc vừa vui mừng, thầm nghĩ mình quả nhiên không nhìn nhầm người. Nghe vậy liền cười nói: "Đúng đó, Ngũ Vị đường của chúng ta sau này sẽ phải dựa vào Đỗ tiên sinh rồi."



Tuyết Phi Nhi cười hi hi nói: "Không đúng! Thanh đại tỷ, phải gọi là Đỗ thần y! Ngày sau nhị nãi nãi khỏi bệnh, hắn chính là sự phụ của Tiễn thần y, đó không phải là thần y của thần y ư!"



"Được rồi, các nàng đừng ở đây kẻ xướng người họa, dát vàng lên mặt ta nữa." Đỗ Văn Hạo cười nói, "có điều, đừng gọi ta là thần y, ta là người tự mình biết mình, thần y há có thể tùy tiện gọi? Sau khi hành y nhiều năm, cứu chữa vô số bệnh nhân, mới có thể tích lũy từ từ. Người ta lấy ngoại hiệu là Tiễn Bất Thu, đó chính là thanh danh đã tích lũy mấy chục năm, đâu phải tự dưng từ trên trời rơi xuống. Còn ta, lang trung giang hồ gặp may có thể trị cho một bệnh nhân, việc lão có thể làm nói không chừng ta lại không thể, bệnh ta trị không được chưa biết chừng lão lại có thể. Cho nên, hai chữ thần y, ta tuyệt đối không dám nhận, các ngươi được ra ngoài gọi linh tinh, tránh để người khác chê cười."



Lâm Thanh Đại mỉm cười gật đầu: "Tiên sinh nói rất đúng, chúng ta là người trong nhà thì không nên tự mình thổi phồng mình, hai chữ 'thần y' này, cứ để người ta chân tâm thành ý gọi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-y/2256436/chuong-32.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tống Y
Chương 32: Diêm diệu thủ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.