Tác giả: Hà Hán
Editor: Chấm Than
Thượng Triết đang nằm ngồi phắt dậy, tựa đầu giường, khí thế hung hăng hỏi: "Anh đã làm gì con trai tôi rồi hả?"
Trịnh Gia Ngôn đứng ngoài ban công nhìn vào đứa nhỏ mập mạp đang nằm trên giường qua cửa sổ sát đất: "Tiểu Huệ nói em nhớ Kháp Kháp, tôi mang nó tới gặp em, không được sao?"
"Chuyện này không cần anh lo, tôi..."
"Hôm nay tới nhà em Tiểu Tôn mở cửa cho tôi, còn con trai em bắc ghế ra giữa huyền quan ngồi, còn nhờ Tiểu Tôn mang giày giùm nó, bù lu bù loa bảo 'đi tìm ba ba'. Tôi thấy nó đáng thương quá, nên nói tôi có thể giúp nó đi gặp em. Nó nghe xong vui quá, cứ đòi đi theo tôi, sao em có thể gọi đây là bắt cóc được cơ chứ."
"Cái này là dụ dỗ trẻ em đó!" Thượng Triết tức tối, "Mấy tên buôn người thằng nào chả nói thế để phỉnh con nít nhà người ta đi!"
"Em yên tâm, tôi sẽ không làm gì con em cả, tôi chỉ mượn vài hôm thôi, mục đích chính của tôi vẫn là dụ dỗ em mà."
"..." Sao mà có thể tráo trợn nhưnày được vậy! Thượng Triết cảm thấy mặt cậu bây giờ tức tới độ sắp bốc khói được luôn rồi, "Nói cứ như anh là người tốt ấy! Mà khoan, Kháp Kháp đang ở nhà anh?"
"Ừm, tôi mang nó qua đây." Trịnh Gia Ngôn nói tới đây bỗng dưng chần chừ một chút, "Tiểu Tôn cũng qua theo, cậu ta cũng trách nhiệm lắm, Kháp Kháp ngủ rồi cậu ta mới tan làm."
"Thế à?" Thượng Triết xem thường nói, "còn bày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tu-thien-vuong/945321/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.