Viên Thái Bách đưa Chân Mạt đến cửa hàng đồ lót. Ban đầu Chân Mạt vẫn là ngại không dám xuống nhưng đến khi bước vào bên trong cửa hàng kể cả nhân viên hay khách hàng đến một bóng người cũng không thấy, khi ấy sự kỳ lạ liền lấn át sự ngại ngùng.
Viên Thái Bách thấy cô cứ ngóng nghiêng xung quanh bèn cười, lên tiếng giải thích.
“ Em cứ tự do chọn, cửa hàng này anh mua lại rồi “.
Chân Mạt tuyệt đối im bặt. Cô lại quên mất, người đàn ông phía sau lưng mình có bao nhiêu quyền lực, thứ anh muốn lấy về quá dễ dàng huống chi chỉ là cửa hàng đồ lót.
Mà Viên Thái Bách thu mua cửa hàng đồ lót, đúng là chuyện lạ!
“ Mạt Mạt, em chọn đi “.
Viên Thái Bách vắt chéo chân ngồi trên ghế sô pha, tiện tay với lấy quyển tạp chí, để mặc Chân Mạt tuỳ ý chọn. Quanh đi quẩn lại đã trôi qua hai tiếng đồng hồ, Chân Mạt mới chỉ chọn được mười mẫu áo lót khác nhau.
Viên Thái Bách nhìn cô rồi lại nhìn đống áo lót trên quầy tính tiền, hai hàng lông mày chau lại.
“ Mạt Mạt, có từng này? “.
Chân Mạt gật đầu. Tính sơ sơ một cái áo lót ở đây đã bằng một tháng lương khi đi làm thêm của cô rồi, chọn lựa được mười cái cô day dứt lương tâm lắm.
Viên Thái Bách không nhìn cô nữa, anh xoay người gọi thư ký Lý, dặn dò.
“ Mỗi loại áo lót đều lấy một thùng đưa về biệt thự “.
Chân Mạt mắt chữ A miệng chữ O. Lấy nhiều thấy này, là định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-thong-bien-thai/6825/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.