Đến thời điểm hiện tại Chân Mạt vẫn vận váy cưới. Máu tươi rơi xuống biến chiếc váy trắng tinh kia trở nên đỏ thẫm. Viên Thái Bách run run, anh không thích màu sắc này, đặc biệt là màu của máu hoá thành.
“ Ông xã... Chạy đi... “.
Chân Mạt yếu ớt nói, thanh âm nhỏ bé ấy dường như càng lúc càng trở nên mơ hồ. Chính Viên Thái Bách ở ngay cạnh cô cũng nghe không rõ.
“ Chân Mạt, em vì anh ta mà đến mạng sống cũng nguyện ý đổi sao? Em điên rồi... Đúng là điên rồi... “.
Cơ thể Lộ Chí Tiêu trở nên lạnh buốt, tựa hồ như có dòng nước lạnh không ngừng chảy qua. Khẩu súng trong tay hắn có lẽ vì một màn kia do kinh sợ mà rơi xuống đất.
Đến lúc này hắn vẫn không can tâm. Hắn yêu Chân Mạt nhiều như thế, thậm chí còn vì muốn thức tỉnh cô mà tước đi một cánh tay của Viên Thái Bách. Cô nhóc năm xưa hắn luôn bảo vệ giờ đi đâu mất rồi? Hiện tại, cô có phải là cô nhóc ấy hay không?
“ Điên... Phải, tôi yêu anh ấy... Yêu đến phát điên “.
Chân Mạt khẽ cười, trước mắt, hình ảnh của Lộ Chí Tiêu và Viên Thái Bách cô không nhìn rõ được nữa, mỗi lúc lại trở nên nhạt đi, cuối cùng tất cả hình ảnh đều hoá thành màu đen đáng sợ.
“ Mạt Mạt... “.
Viên Thái Bách siết chặt tay, gào thét tên cô trong vô vọng. Trái tim tựa như bị người ta đâm một nhát, đau đến mức rỉ máu, nếu như lần này Chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-thong-bien-thai/2406142/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.