Chân Mạt quan sát người phụ nữ kia, gương mặt cô ta nhỏ nhắn, ngũ quan cực kỳ tinh xảo nhưng lời được thốt ra lại trái ngược với ngoại hình, đê tiện, bẩn thỉu.
“ Cô cảm thấy cô mua nổi anh ấy? “.
Chân Mạt xoay người, đi đến chiếc ghế đá trong hoa viên rồi ngồi xuống. Ngữ khí không có một chút tức giận, bình thản đến mức người khác đoán không nổi tâm tư. Chung sống với Viên Thái Bách một thời gian Chân Mạt cuối cùng cũng học được loại khí chất của một bậc đế quân.
“ Mua không được, vậy thì cướp! “.
Mặt hồ phản chiếu bóng hình của cô ta, gió nhẹ thổi qua, mặt hồ nổi lên những gợn sóng lăn tăn mà bóng hình kia cũng bị làm cho biến dạng. Chân Mạt nhìn cảnh tượng này cực kỳ hài lòng.
“ Cướp? Cô thấy bản thân mình có khả năng cướp được Viên Thái Bách từ tay tôi? Anh ấy đứng trước mặt giới truyền thống công khai tình cảm của chúng tôi thì cô cũng nên tự hiểu vị trí của tôi trong lòng anh ấy có bao nhiêu quan trọng “.
Cô ta đương nhiên không ngờ Chân Mạt lại nói lời thế này. Trước khi về nước, cô ta cẩn thận xem qua tư liệu cá nhân của Chân Mạt, chỉ cảm thấy người phụ nữ này quá đỗi bình thường, nhưng trăm tính vạn tính lại không phá hiện Chân Mạt khó đối phó.
Chân Mạt toan rời đi, phía đằng xa thư ký Lý đã chạy đến, gương mặt cậu tái nhợt, mồ hôi từ trán chảy dọc xuống.
“ Phu nhân “.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-thong-bien-thai/2406108/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.