Dòng nước lạnh đột ngột xâm nhập vào cơ thể, ả ta hét lên một tiếng thê lương. Viên Thái Bách nhíu mày, Chân Mạt nằm trong lòng anh động đậy, không vui nói.
“ Ngủ cũng không yên “.
Viên Thái Bách thấy cô tỉnh lại, lo sợ tâm trạng Chân Mạt không tốt liền vội vàng ru cô ngủ như thể đang ru em bé, nhưng anh vốn không biết Chân Mạt một khi bị người ta đánh thức thì không thể ngủ lại nổi. Cô thoát khỏi vòng tay Viên Thái Bách, ánh mắt lạnh nhạt nhìn cô gái đang ở dưới bể bơi.
Ả ta bị Viên Thái Bách đẩy xuống, phẫn nộ hét lên.
“ Viên Thái Bách, anh không biết thương hoa tiếc ngọc à? “.
Chân Mạt vốn định lên tiếng ai ngờ Viên Thái Bách lại nhanh hơn cô một bước. Anh cau mày, gằn từng tiếng.
“ Cô là ngọc à? Cô là phân chó cơ mà! “.
Chân Mạt nghe xong cười đến không thấy trời đất. Tính cách Viên Thái Bách đúng thật là thẳng thắn, nghĩ gì nói đấy.
Viên Thái Bách thấy cô cười sự lo lắng dần dần được buông lỏng. Anh xoay người, đỡ cô vào bên trong biệt thự
Một khắc ấy, ả ta không biết từ khi nào đã leo lên bờ, với lấy cái kéo tỉa cây cảnh chạy vụt về phía Chân Mạt đâm thẳng vào bụng cô. Viên Thái Bách sững sờ, hành động của ả nhanh đến mức anh không thể khống chế.
“ Bách, anh yêu cô ta thì em phải giết cô ta “.
Anh ôm lấy Chân Mạt, dùng một tay bịt kín miệng vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-thong-bien-thai/2406087/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.