Ứng Phụng Cục bị bãi bỏ, ngay cả Mã nương Tử cũng nghe phong thanh, sợ là đã định rồi
Hơn nữa, binh mã của hắn chỉ sợ khó tránh khỏi việc bị giải tán. Nếu khôngMã Nương Tử cũng sẽ không đặc biệt nhắc nhở Ngọc Doãn.
Trên đường về nhà, Ngọc Doãn thầm cảm thấy may mắn.
Nếu không có chuyện hôm nay đến Lầu Phong Nhạc, thì sao biết được tin tức Mưu Đà Cương?
Thiết lập quân trại ở Mưu Đà Cương sao?
Ngọc Doãn ít nhiều cũng thấy giật mình.
Bên phía Mưu Đà Cương đã có một Ngự Doanh, sao đột nhiên vào lúc này lại thiết lập thêm quân trại?
Tuy nhiên, nếu là thuộc cấm quân thì lại khiến Ngọc Doãn có một ý tưởng.Liên tưởng đến buổi chiều khi nói chuyện với Cao Nghiêu Khanh, Ngọc Doãn dường như hiểu thêm. Chỉ có điều, hắn vẫn nghĩ mãi mà không hiểu, CaoCầu vì sao lại muốn giúp hắn?
Phải biết rằng cấm quân Bắc Tống thuộc Tam Nha và do Xu Mật Viện thống soái.
Tam Nha phân chia theo thứ tự là Điện Tiền Ti, Thị vệ thân quân mã quân vàBộ Quân tư. Cao Cầu chỉ là Thái Úy Điện Tiền Ti, theo lý mà nói thì cũng không có quyền lực thiết lập quân trại. Tam nha có quyền nắm binh mã,nhưng lại không có quyền phát binh mã. Nếu quân trại ở Mưu Đà Cương thật sự là một tay Cao Cầu thúc đẩy, thì trước tiên cần phải phối hợp vớiTam Nha, rồi sau đó được sự chấp thuận của Xu Mật Viện thì mới có thểthành công.
Nghe có vẻ như rất dễ dàng nhưng làm thì rất khó.
Không nói đến giữa Tam Nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-thi-hanh/1613048/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.