- Cổ Lý Giáp Tranh, ngươi phải giúp ta!
Lý Quan Ngư thấy người tới, liền lập tức tiến ra đón.
Ngọc Doãn trốn ở sau cây cột to gần ba người ôm ở sườn điện nên nhìn thấy rõ ràng trong đại điện.
Người đi vào Đại Hùng bảo điện mặc dù Ngọc Doãn chưa quen thuộc nhưng cũng không xa lạ, đó đương nhiên là Hành Thủ đang nổi ở lầu Phong Nhạc, Phùng Tranh.
Ngọc Doãn vẫn còn nhớ Phùng Tranh này.
Mấy tháng trước Phùng Tranh đẩy hắn lên đầu sóng ngọn gió suýt nữa mang vô số phiền toái đến cho hắn.
Lúc ấy Phùng Tranh nói với người ta:
- Cầm sư giỏi nhất ở Phủ Khai Phong này không phải là Thái Nhạc công thự, không ở trong cung, mà là Ngọc Tiểu Ất phố Mã Hành.
Một câu nói kia đã khơi dậy sự căm hận của toàn bộ Thái Nhạc công thự đối với Ngọc Doãn.
May mắn lúc ấy Ngọc Doãn ngẫu nhiên tấu một khúc " Âu Lộ Vong Cơ " đã đuổi đám Thái nhạc công thự đang đến khiêu khích, mới xem như hóa giải phong ba kia. Thời gian nhoáng lên đã qua mấy tháng, Ngọc Doãn tuy chỉ gặp Phùng Tranh một lần nhưng ấn tượng lại rất sâu sắc.
Sao cô ta lại ở đây?
Hơn nữa còn quen biết Lý Quan Ngư?
Nhưng nghĩ lại, cũng dễ lý giải: Lý Quan Ngư còn trẻ tiền nhiều, xuất thân Trường thái học; Phùng Tranh là đương gia hành thủ của lầu Phong Nhạc, hai người cùng xuất hiện với nhau dường như chẳng có gì lạ. Điều thật sự khiến Ngọc Doãn để ý chính là xưng hô của Lý Quan Ngư đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-thi-hanh/1612982/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.