Đường Tuấn Nghi Kiều bên Cảnh Linh Tây Cung.
Đây là một tòa viện diện tích ước chừng có mười lăm mẫu lớn nhỏ.
Trước cửa cũng không có ký hiệu đặc thù gì, so sánh với hai khu nhà cao cấp hoa mỹ ở phủ Khai Phong này thì không thể sánh bằng.Tuy nhiên vào cửa thì gặp một đường sâu hút, sau khi qua đường nhỏ thì thấy lầu tạ đình đài xa hoa.
Phòng chính là một tòa lầu các ba tầng, diện tích tổng thể ước chừng hai mét vuông.
Tầng một là phòng tiếp khách, tầng hai là phòng biên tập, tầng ba là phòng hội Ngọc Doãn, Chu Huyến, Lý Dật Phong, Cao Nghiêu Khanh, cùng với Trần Đông Từ Quỹ Lý Nhược Hư đều tụ tập ở phòng hội châu đầu ghé tai xì xào thảo luận, hoặc mặc không nói gì, thưởng thức cảnh sắc bên cửa sổ.
Ngọc Doãn chính là đang thưởng thức cảnh sắc kia.
Trong phòng tiếp khách dưới lầu cũng tụ tập rất nhiều
Trong đó có không ít học Trường Thái học, còn có một vài học của Thư viện.
Tiểu Át, sao nhàn thế?
Cao Nghiêu Khanh bước tới đứng bên cạnh Ngọc Doãn:
Tất cả mọi đều lo lắng bất sao lại không nói lời lòng nào chứ?
Nói có tác dụng không?
Việc này...
Ngọc Doãn cười ha hả, lại ném ánh mắt bên cửa sổ.
Mưa đã
Nhưng không vẫn toát lên khí tức áp lực đầy sương mù.
Ngọc Doãn đại thể hiểu sự nôn nóng lòng mọi rất bình thường thôi, lúc Công báo Khai Phong thất bại, khiến mọi nảy sự sợ hãi khó hiểu. Lần này Tuần San Thời Đại ĐạiTống mặc dù dưới sự chỉ bảo của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-thi-hanh/1612962/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.