Trên cửa sổ xuất hiện một gương mặt. Triệu Đa Phúc vẫn còn cầm một cái đĩa thở phì phì ra tay.
Cô bé cảm thấy mất hứng. Vốn đang uống rượu trên lầu rất vui vẻ. Mặc dù Yến Nô không thể nói nhiều chuyện hay nhưng cũng kể một vài chuyện lý thú trên phố khiến cho ba người Triệu Đa Phúc phải cười khúc khích. Trong lúc đang vui vẻ, không ngờ tên Bạch Thế Minh lại mò tới làm mất đi sự vui vẻ của Triệu Đa Phúc. Ngọc Doãn đúng là một tên đồ tể nhưng trong suy nghĩ của Triệu Đa Phúc thì nó lại có ý nghĩa khác.
Mặc dù đã gặp nhiều tài tử tao nhã nhưng Ngọc Doãn lại mang tới cho nàng một thứ cảm giác khác lạ. Thậm chí nàng không hề ghét cái xuất thân đồ tể của hắn. Tại sao cái tên khốn này lại xuất hiện mà làm như vậy?
Nha đầu vẫn có tính trẻ con liền cầm bát canh ném thẳng xuống. Ném xong bát canh vẫn chưa thấy đủ, Triệu Đa Phúc quơ lấy cái đĩa chuẩn bị ném tiếp. May là Yến Nô nhanh tay cản lại.
- Muội tử để ý tới đám người đó làm gì. Dưới lầu sẽ có người ra tay.
Uống một chút rượu, lại thêm tính tình của Yến Nô cũng hoạt bát, ngồi cùng với đám người Triệu Đa Phúc, chỉ một lát đã có thể gọi tỷ muội. Hoàng Thất Bắc Tống hơi gần gũi với phố xá. Cái khoảng cách này cũng không quá xa như sau này. Triệu Đa Phúc cũng chỉ là một đứa trẻ còn nhỏ dại, nên cũng chẳng để ý tới việc cành hay nhánh. Nghe Yến Nô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-thi-hanh/1612947/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.