Sắc trời đã tối, trong Khai Phong đèn rực rỡ mới lên.
Lại một đêm Bất Dạ Thành (thành phố không đêm),Đông Kinh ồn ào náo nhiệt dưới ánh đèn mê ly lộ ra vẻ mộng hoa thê lương.
Lý Dật Phong và Trần Đông đi rồi, y cũng không nói với Ngọc Doãn là y quyết định như nào, điều này làm cho Ngọc Doãn hoặc nhiều hoặc ít, có chút thất vọng.
Tuy nhiên, Ngọc Doãn có thể hiểu được.
Trong xương cốt Lý Dật Phong vẫn là một người có tình nghĩa.
Bằng không, y cũng sẽ không phản đối lúc đám người Ngô Cách đá văng hắn ra ngoài, càng không đích thân đến nhà, khẩn cầu Ngọc Doãn tha thứ. Chỉ có điều người này quá tình nghĩa mà sẽ bị hủy ở hai chữ tình nghĩa.
Mặc kệ Lý Dật Phong quyết định như nào, dù sao Ngọc Doãn cũng đã có suy tính.
Nếu y và Chu Huyến không chịu, thì hắn sẽ tìm người khác làm việc này. Hắn không biết nhiều đại nhân vật, tuy nhiên lại có nhiều mối quan hệ, ví dụ như Cao Nha Nội, ví dụ như Liễu Thanh, đây cũng là một điều thuận lợi.
Liễu Thanh tuy chỉ là một thương nhân nhưng lại có nhiều cách thức quan hệ.
Đơn giản việc này, Ngọc Doãn không tin Liễu Thanh không làm được. Về phần tờ báo này chưa chắc đã không xử lý được. Hắn ít nhất có thể thông qua phương thức này để đề xuất cảnh cáo người dân Khai Phong và nhân sĩ trí thức biết được dã tâm của người Nữ Chân đối với Đại Tống.
Một người ngồi ở trong đình viện nhắm mắt lại, tai nghe tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-thi-hanh/1612906/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.