Ngọc Doãn bối rối.
Hắn không biết đã xảy ra tình huống gì, thấy các chị em chạy tới phía hắn, trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ đó là: chạy nhanh đi!
Tuy nhiên sau hắn chợt tỉnh táo lại, nhìn chị em này tới trước mặt, chắp tay nói:
- Các tỷ tỷ có chuyện gì? Tiểu Ất mới trở về, có gì đắc tội với các tỷ tỷ thì xin bỏ qua.
Một cô gái cầm đầu nhóm chị em, vui mừng nói:
- Tiểu Ất ca, sao giờ này mới trở về?
- Đúng vậy, chúng ta chờ khúc nhạc mới của ngươi lâu lắm rồi đó.
Ngọc Doãn ngẩn ra vội quay người lại.
Hoàng Tiểu Thất cười hì hì nói:
- Tháng trước, lầu Phong Nhạc đã cho biểu diễn “Lương Chúc” rồi!
- Ồ?
- Nghe nói rất hay, rất nhiều người thích..Tuy nhiên ta cũng chỉ ở xa nhìn thoáng qua mà thôi, nhưng cũng không thích thú lắm. Cũng không biết Mã Nương Tử tìm người nào biên soạn khúc nhạc đó khiến khúc nhạc của Tiểu Ất ca xem cũng thường thôi.
Mã Nương Tử tổng cộng hát ba lần, lần nào cũng làm cho cả sân khấu đông nghịt.
Tuy nhiên nghe người ta nói Tiểu Ất cũng viết một nhạc khúc rất hay cho lầu Phan, ngay cả Lý nương tử cũng khen ngợi. Nhạc khúc đó phải nói là nhất tuyệt, ít người có thể sánh bằng. Chỉ có điều đến lúc này khúc phổ mà Tiểu Ất ca sáng tác cho lầu Phan vẫn chưa biểu diễn, cho nên mọi người ai cũng vô cùng chờ đợi khúc phổ này. Các cô nương này chắc vì chuyện này nên mới kích động như thế.
Lầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-thi-hanh/1612902/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.