Một bước, hai bước, ba bước...
Khi khoảng cách giữa Ngọc Doãn và Khuất Đột Luật càng ngày càng gần, cảm ác sợ hãi trong lòng Khuất Đột Luật càng phát ra mãnh liệt, gần như bên bờ biên giới sắp sụp đổ.
Về phần những tên tùy tùng của gã ngày thường giương nanh múa vuốt.
Nhưng khi gặp được nhân vật ngoan độc, đám tùy tùng này cũng liền lập tức lặng lẽ dừng tấn công.
Ngọc Doãn dù chưa trải qua trăm trận chiến,
nhưng ba trận đáng nhau trước kia đã làm cho hắn có sát khí khác với người thường.
Thử nghĩ bất cứ người nào sau khi giết mấy chục mạng người, trên thân đều đã có sát khí. Ngọc Doãn sát khí cũng không nặng, nhưng đủ để cho mọi người hết hồn. Thằng nhãi này thật sự là quá mức hung hãn, chính là trong hai ngươi phải có một người bị thương?
Nhiều người- đôi khi cũng không phải là lợi thế.
Đặc biệt là một đám hợp tụ hợp một chỗ, Ngọc Doãn thủ đoạn ghê gớm đủ để cho những kẻ này trong lòng run sợ.
- Ngọc Tiểu Ất, ngươi dám giết ta?
Khuất Đột Luật khàn giọng quát:
- Nếu như ngươi giết ta, tứ Thái tử cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi....A!
Gã muốn uy hiếp Ngọc Doãn một chút, nào biết được Ngọc Doãn mím môi, không nói hai lời, đưa tay một đao liền hướng gã đâm tới. Khuất Đột Luật sợ tới mức lập tức kêu thảm một tiếng, nhắm mắt lại. Một cỗ mùi tanh tưởi từ trong đũng quần Khuất Đột Luật truyền ra.
Ngọc Doãn nhướn mày, lộ ra tiếu ý khinh thường.
- Đừng giết ta, đừng giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-thi-hanh/1612862/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.