Đã là ngày sơ phục, thời tiết càng ngày càng nóng.
Khi chính ngọ, mặt trời treo cao tỏa ánh nắng thiêu đốt khiến khắp nơi nóng rực. Trong cốc trụi lủi đang yên tĩnh không một tiếng động bất chợt có tiếng vó ngựa dồn dập vang lên, một đội thiết kỵ như gió lao vào dụ cốc.
Kỵ sĩ trên ngựa mặc áo trắng.
Y nhảy xuống ngựa, người cao ước chừng mét bảy, bước đi vào miệng sơn động, ngồi xổm xuống thận trọng xem xét một lúc, sau đó lại nắm một nắm đất lên ngửi ngửi, mày rậm nhíu chặt.
- A Lỗ Suất Cận thế nào rồi?
- Chính là chỗ này là nơi mà những người đó đêm qua cắm trại.
Xem bộ dạng như này sợ là đã đi được hơn một canh giờ rồi. Nhìn dấu chân này đại khái là người cầm đao không nhiều lắm.Nhưng bọn hắn đã đoạt ngựa của đám Cổ Lý Giáp ngu xuẩn, chắc hẳn là một người hai kỵ rồi. Như vậy thì muốn đuổi theo mà nói không phải chuyện dễ. Tả phó nguyên soái muốn bắt sống Công chúa Thục quốc thì cần phải cẩn thận hành động.
Đội kỵ quân này chính là đám người Mưu Khắc Bột Cận, Nữ Khê Liệt A Lỗ được lệnh của Bồ Sát Thạch Da Nô phụ trách truy kích đoàn người Gia Luật Tập Nê Liệt. Nữ Khê Liệt A Lỗ tuy cao lớn thô kệch nhưng tâm tư lại tỉ mỉ.
Y sai người kiểm tra dụ cốc, còn mình thì đi đến cửa cốc, trầm tư thật lâu.
- A Lỗ Bột Cận, trong cốc không để lại gì cả.
- Ừm, vừa rồi ta suy nghĩ, từ nơi này chạy tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-thi-hanh/1612846/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.