- ...Đối mặt với từng bước từng bước ép sát của Vương nha nội, Ngọc Tiểu Ất thật sự nổi giận!
Hắn vươn người đứng lên, chỉ Vương nha nội đó lớn tiếng quát:
- Nha nội ức hiếp người như vậy, chẳng lẽ cho rằng ta không đàn được?
Vương nha nội lại cười lạnh nói:
- Một tên đồ tể như ngươi, gảy được đàn sao?
Tiểu Ất tức giận không ngừng, tiến lên một bước, sau khi ngồi xuống bàn gảy đàn tấu nhạc, nhất thời làm tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối. Chư vị khách quan, các vị nói rốt cuộc Tiểu Ất gảy khúc nhạc gì mà làm người ta lặng im như tờ?
Trong lầu Phan, đèn đuốc sáng trưng.
Trên võ đài, một thuyết thư tiên sinh đang thao thao bất tuyệt nói chuyện, lúc nói tới chỗ hay, lại đột nhiên gài một cái mai phục.
- Là Nhị Tuyền Ánh Nguyệt.
Có khách nhân lớn tiếng trả lời.
Thuyết thư tiên sinh ha ha cười, bưng trà lên, nhấp miệng một cái, nhuận nhuận cổ họng.
Chuyện xảy ra ở Thụy Thánh Viên tối qua, đến trưa đã lưu truyền trong con phố. Có người thông minh lập tức cải biên câu chuyện một chút rồi mang tới thuyết thư trong tửu quán. Tuy nhiên việc cải biên câu chuyện này cũng có tốt có xấu. Mà hôm nay lầu Phan mời người thuyết thư đến chính là Cố Cửu nổi tiếng Đông Kinh, người này thuyết thư giọng điệu truyền cảm, cuốn hút, nắm bắt rất tốt. Đặc biệt là cảm tiết tấu đó, nắm bắt xuất thần nhập hóa, cũng thấy rõ tâm tư của người nghe.
- Nhị Tuyền Ánh Nguyệt tuy hay nhưng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-thi-hanh/1612822/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.