Yến Anh đang bị buộc tội nên Ngọc Doãn cũng không tránh khỏi liên lụy. Nếu lúc này trở mặt với Lý Bảo, chắc chắn sẽ càng làm cho mọi chuyện trở nên ầm ĩ. Như vậy sẽ khiến cho Ngọc Doãn không còn chỗ dung thân. Có điều Ngọc Doãn cũng không nói với Dương Tái Hưng chuyện này.
- Đại Lang giỏi thương chứ không giỏi quyền cước. Nếu phải đánh nhau thì chưa chắc đã là đối thủ của Lý Bảo. Nếu vậy, chẳng bằng tạm thời dừng tay. Nếu lần sau, y còn lấn tới thì chúng ta động thủ cũng không muộn. Ha ha... Trời tối rồi, chúng ta về đi, đừng để cho người nhà lo lắng.
- Tiểu Ất nói có lý.
Thập Tam Lang đột nhiên mở miệng khiến cho Dương Tái Hưng không thể nói gì hơn. Gã đành phải thở một cái rồi lên tiếng:
- Lại để cho cái loại người mua danh lấy tiếng này lên mặt.
...............
Vốn tâm trạng đang rất tốt nhưng do Lý Bảo xuất hiện lập tức tan thành mây khói.
Ngọc Doãn cùng với Dương Tái Hưng từ biệt Thập Tam Lang rồi đi về nhà. Lúc này, ráng chiều đỏ rực khiến cho cả con phố được phủ một lớp ánh sáng màu hồng. Những tiếng tụng kinh từ trong viện Quan Âm vọng ra khiến cho tâm trạng của Ngọc Doãn bình tĩnh hơn nhiều.
Bát Thiểm thập nhị phiên mà Chu Đồng truyền lại đã bị người ta để ý.
Cho dù là Lý Bảo hay Đường Cát thì Ngọc Doãn cũng không thể yên tâm.
Dù sao thì Lý Bảo cũng chỉ là một giáo đầu. Nhưng Đường Cát lại khác. Y là Nội đẳng tử của chùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-thi-hanh/1612808/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.