Khiêu chiến?
Bị một thiếu nữ tuổi thanh xuân khiêu chiến như vậy, cho dù là vợ của mình, là đàn ông cũng không thể nhịn được.
Ngọc Doãn đã hoàn toàn hòa hợp với cơ thể này, đại khái biết gia đình Chu Yến Nô có tiếng học thức uyên bác, là một cao thủ. Về phần cái gì mà ngâm hay không ngâm trong thùng nước thuốc? Ngươi xem ngươi là quả lười ươi hay sao?
Ngọc Doãn biết Chu Đồng vẫn hi vọng có một đứa con trai, đáng tiếc tới già mới được một đứa con gái. Cho nên tâm huyết cả đời lão võ sư này đều đặt lên người Yến Nô, bởi vậy thân thủ giỏi cũng không phải là khoác lác.
Nhưng muốn nội trong mười chiêu thì có thể thắng được mình, Ngọc Doãn tuyệt đối không tin.
Nhìn vẻ mặt Yến Nô đắc chí, Ngọc Doãn vẫn nhẫn nại:
- Được rồi, Cửu Nhi tỷ, đừng nói đùa nữa.
- Nói đùa?
Lông mày lá liễu xinh đẹp của Yến Nô nhướn lên:
- Nếu Nô thua rồi, chuyện lớn chuyện nhỏ trong nhà mặc cho Tiểu Ất Ca chỉ bảo. Nhưng nếu là Tiểu Ất Ca huynh thua, thì phải hứa với Nô một chuyện, thế nào?
Ngọc Doãn nhìn Yến Nô, một hồi sau nói:
- Hứa cái gì?
- Đánh xong rồi nói.
Yến Nô người gây sự, Ngọc Doãn lại muốn lùi bước, nhưng không có cớ.
Vì thế, đứng dậy, kéo giãn cả người một chút, Ngọc Doãn ít sâu một hơi:
- Được rồi, vậy chúng ta tỷ thí một chút thôi.
- Được, tỷ thí một chút thôi.
Yến Nô cười tươi như hoa, lại đột nhiên bước đi trượt đi.
Ngọc Doãn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-thi-hanh/1612727/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.