Trong xe Lục Thừa Cẩn úp mặt trên vô lăn máu me bét nhỏ giọt xuống nhuộm đỏ sàn xe.
Người đi đường nhìn vào xe thấy người bất tỉnh nhân sự máu đỏ kinh hồn, gọi cấp cứu. Lục Thừa Cẩn bị hôn mê sâu. Theo lời bác sỹ tỉnh lại được hay không là nhờ vào ý chí của bệnh nhân.
Bạch Yên Vy được cha Lục Thừa Cẩn báo tin, nhanh chóng đã có mặt tại bệnh viện. Vào phòng bệnh thấy Lục Thừa Cẩn nằm bất động thở bằng chụp dưỡng khí, cô gần như không thể trụ vững.
Tiểu Lam cũng rưng nước mắt, bởi Lục Thừa Cẩn rất tốt với cô, cô xem anh như anh trai mình, cảnh tượng này đúng làm cô đau lòng.
Lục Hàn Quyết bước từ ngoài vào thấy con dâu tương lại khóc nấc cạnh con trai, trong lòng ông dâng lên nỗi xót xa. Ông bước chậm rãi đến gần vô vai xoa dịu cô con dâu nhỏ.
"Yên Chi con đừng đau buồn đến thế, bác sỹ nói chỉ cần có ý chí Thừa Cẩn sẽ tỉnh lại."
"Bác trai lỗi tại cháu cả, anh Thừa Cẩn vì đưa cháu về mới xảy ra chuyện!"
Lục Hàn Quyết mỉm cười trấn an: "Con đừng nghĩ thế, tai nạn không ai muốn cả, huống gì Thừa Cẩn nó mạng lớn không sao đâu."
Nói xong ông rời đi, Bạch Yên Chi vuốt ve khuôn mặt tuấn mĩ của Lục Thừa Cẩn. Anh là tia sáng của cuộc đời cô, lúc cô tuyệt vọng nhất anh đã xuất hiện cứu rỗi tâm hồn đầy tổn thương của cô.
Thật ra Bạch Yên Vy chỉ là con nuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-yeu-hai-nguoi/2638623/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.