Nhưng nụ hôn này lại rất ngọt, dẫn dắt đầu lưỡi hắn men theo cảm xúc. Cơn mưa trút nước, bước chân người đi đường cũng dừng chân trầm trồ tình cảm đôi trai tài gái sắc.
Quan cảnh sáng sớm ở khách sạn Rose. Nắng sớm chiếu qua khung cửa sổ, rọi vào khuôn mặt thiếu nữ.
Mặc Đình Ngôn đẩy cửa vào, đặt chén cháo nóng thơm phức lên bàn. Ngắm nghía khuôn mặt say giấc kia, bất giác nhớ lại nụ hôn trong mưa đêm qua.
Bạch Yên Chi mở mắt ra giật mình thấy Mặc Đình Ngôn cắm mắt vào mình, liền lùi người tựa gốc giường. Miệng ấm úng hỏi.
“Mặc…Mặc Đình Ngôn anh nhìn gì vậy?”
Mặc Đình Ngôn bình thản đáp lời:
“Hôm qua gan lắm hôn tôi, hôm nay coi tôi là ác quỷ à?”
Bạch Yên Chi nhớ lại đêm qua bạo gan, cho cảm xúc dạo chơi trên đôi môi Mặc Đình Ngôn. Cô nhìn hắn, ngượng ngùng nói.
“Hôm qua tôi xin lỗi. Mà anh đưa tôi về hả?”
“Ừ, chứ không lẽ ma cổng cô về?”
Bạch Yên Chi hỏi một câu, Mặc Đình Ngôn lại xéo xắc một câu. Rồi hắn chỉ tay qua chén cháo, và mấy viên thuốc trị cảm trên tủ đầu giường.
“Ăn đi, rồi uống thuốc.”
Bạch Yên Chi híp mắt nghi ngờ hỏi:
“Rốt cuộc sao anh lại tốt với tôi như vậy?”
Mặc Đình Ngôn im lặng vài giây rồi trả lời:
“Vì cô là vợ tôi!”
Bạch Yên Chi đúng là bị Mặc Đình Ngôn làm cho rối não, 2 lần bảo là vợ, mà sơ hở là dở mồ Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-yeu-hai-nguoi/2638573/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.