Mặc Đình Ngôn buông lời khẳng định, còn Bạch Yên Chi thả lời thách thức.
“Chờ xem!”
Bạch Yên Chi rời khỏi phòng, Mặc Đình Ngôn ngồi dậy bấu cằm suy nghĩ.
“Thật sự, mình nghĩ chắc khỏi chờ rồi. Cô ta đúng là tiểu hồ ly quỷ quyệt. Mình phải giữ khoảng cách an toàn mới được.”
Mặc Đình Ngôn thay âu phục chỉnh tề bước xuống lầu, người hầu cung kính chào, hắn ngồi xuống bàn ăn dài ngoằng. Bạch Yên Chi ngồi cuối bàn còn anh ngồi ở ghế chủ nhân cao cấp tại thượng, hắn cau mày hỏi.
"Cô ngồi xa thế làm gì? Lại đây!
Hắn vừa nói vừa ngoắt ngoắt rồi chỉ tay vào vị trí trống cạnh hắn. Cô ngoan ngoãn bước chậm rãi đến gần.
Anh ta có phải muốn bày trò hành người không? Cô nghĩ thầm trong lòng, còn hắn nhàng nhã nhịp chân hưởng thụ.
“Nhanh cái chân lẹ cái tay lên!”
“Hả?”
Hắn không kiêng nhẫn chờ đợi cô vợ lề mề buông lời hối thúc, cô vợ vô thức hỏi lại. Khuôn mặt ngây ngốc đáng yêu đó, khiến hắn bất giác cười mỉm chi.
“Gắp đồ ăn cho tôi!”
Hắn chỉ tay những muốn xa hắn nhất, cô chạy hụt hơi, vấp một cái ngã vào lòng hắn, cô cảm nhận tim hắn đập loạn nhịp, ngẩn lên khuôn mặt hắn cũng đỏ ngượng không khác gì cô.
Hoá ra do cô ngồi lên cần số nam nhân, bản thân nam nhân sáng nào cũng dựng cần tự nhiên. Huống hồ mùi hương da thịt của nữ nhân này kích thích hắn vô cùng. Hắn có phần xấu hổ, vội đứng dậy bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-yeu-hai-nguoi/2638555/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.