Đúng là hoa đã ngừng toả hương chỉ là ông chưa dừng yêu thương và tưởng nhớ về bông hoa dưới mồ sâu kia…
[…]
Ở một nơi khác…
Bãi biển Khu Du Lịch Hàm Dương.
Màng tối dần, hai chàng trai ngồi cạnh nhau, trên biển đêm tỉ tê trút bầu tâm sự.
- Đình Khêu, anh nói cái gì? Lục Thừa Cẩn không phải con trai ruột của Lục Hàn Quyết sao?
Từ Thiên Uy tròn mắt nhìn Cảnh Đình Khêu đang phì phàn khói thuốc, cậu hỏi gấp gáp. Cảnh Đình Khêu xoay qua cười ôn nhu, vươn tay xoa đầu cậu, nhếch môi nói:
- Lục Hàn Quyết dấu nhẹm thân thế con trai nuôi vì một lời hứa với người phụ nữ ông ta yêu. Bà ta 22 năm trước được ông ta vớt dưới biển lên, khi đó bào thai đã 5 tháng.
Từ Thiên Uy kinh ngạc chuyện đó một, nhưng bất về Cảnh Đinh Khêu nhiều hơn. Lúc đó anh ta mới 3 tuổi mà biết sao?
- Này, khi đó anh còn bé, sao biết?
Cảnh Đình Khêu còn bé không biết, nhưng cha anh sống cùng thời với Lục Hàn Quyết, lại còn là bạn tâm giao thì việc gì chả biết. Anh đã hỏi cha anh vì muốn điều tra thân thế Lục Thừa Cẩn giúp Mặc Đình Ngôn.
- Ừ, cha tôi kể đấy! Mà Đình Ngôn nhờ điều tra Lục Thừa Cẩn đấy!
Từ Thiên Uy lại một phen nữa kinh ngạc:
- Điều tra tình địch ư? Mặc Đình Ngôn mắc hội chứng rảnh hả?
Cảnh Đình Khêu sựng người quay mặt nhìn nét ngây thơ của chàng trai bên cạnh. Cụm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-yeu-hai-nguoi/2638527/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.