Bạch Yên Chi khụy xuống sàn nhà tắm khóc nấc, dòng nước vòi sen dội vào nơi thầm kín bị sưng phù, rát đau tay cô không dám chạm vào nó…
Hơn 30 phút…
Bạch Yên Chi ngồi co ro khóc trong phòng tắm, đôi mắt đã xưng húp lên, cô đau thể xác 10 thì đau lòng gấp bội, rõ ràng Mặc Đình Ngôn tính tình ngày càng khác xa lúc mới cưới, mà không đúng là lúc Lạc Vy chưa trở về. Mặc Đình Ngôn khi lớn khác xa năm 10 tuổi sao?
“Hức…hức…”
Cô khóc đến nấc tiếng, thế mà xót xa hơn là người chồng vừa ân ái, không hề léo hánh vào xem sống chết của vợ mình. Có lẽ giây phút này Bạch Yên Chi thật sự tuyệt vọng. Cô gắn gượng đứng dậy bước ra, thì chết đứng nhìn thấy Mặc Đình Ngôn ngủ ngon lành, cạnh là chiếc điện thoại sáng màn hình. Lúc cô đến gần thình lình hắn tỉnh lại phản xạ chộp lấy điện thoại cất sau gối, nét mặt gượng gạo kỳ cục, như sợ cô xem điện thoại của hắn.
Bạch Yên Chi không hỏi nữa cầu, quay đầu bỏ ra ngoài, hắn có vẻ không đối hoài gì đến tâm trang vợ hắn. Tin nhắn lại đến trong máy. [Anh có qua em không?]
Hắn chao mày: “Phụ nữ đúng là phiền phức!”
…
Sáng hôm sau Mặc Đình Ngôn xuống lầu, không thấy Bạch Yên Chi đâu. Bữa sáng hôm nay vô cùng vô vị, hắn bước lên phòng hí cửa phòng xem Bạch Yên Chi còn trong phòng không. Thì thấy cô đang ngồi cảnh cửa sổ thơ thẩn. Hắn đẩy cửa vào ôm chằm từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-yeu-hai-nguoi/2638502/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.