“Ha, tôi không theo dõi, là cô ăn không chùi mép.” Hắn vừa nói vừa nâng cằm cô lên bóp chặt.
Bạch Yên Chi rơi lên vì bị xúc phạm chứ không phải vì đau. Sao anh ta có thể nghĩ cô ngoại tình chứ?
“Hức… hức…” Bạch Yên Chi không kiềm ném nỗi cảm xúc, tiếng khóc uất ức cũng phát ra rồi. Đôi mắt hắn lạnh băng tỏ ra khinh rẻ, cất giọng chua ngoa.
“Cô đừng diễn nữa! Cô có biết tôi chán ghét nhất thứ phụ nữ khóc nhè không? Còn khuôn mặt trù ẻo của cô nữa, toàn mang đến xuôi xẻo cho tôi.”
Hắn vừa nói vừa cúi người nhặt mảnh khăn len bị hắn xé xức xổ từng mũi chỉ, nhếch mép ném chúng vào mặt người vợ đang rửa mặt bằng nước mắt, sợi len vương lại trên mặt cô nhờ lệ nhoà.
Cô đứng đờ ra trong vô vọng, hắn không hề an ủi mà trái lại còn ghim thêm mũi dao vào trái tim nhỏ bé chứa mỗi mình hắn.
“Cô còn đan móc thứ gớm ghiếc vừa rồi, tôi e là người quàng nó sẽ không có cơ hội chạm tới đâu.”
Ngưng lời hắn cúi người trượt lưỡi lướt trên vành tai nhỏ chai xuống mang mag tai khoáy đảo vẻ vời dục vọng. Hơi thở tà mị lướt ngang tai nhỏ xinh, kèm lời nói khinh miệt, đồng thời hai lòng bàn tay to siết mạnh bạo đôi tay bút măng phát ra âm thanh rôm rốp trong căn phòng tỉnh lặng, khuôn mặt nữ nhân méo xệt vì đau đớn.
“Cô muốn nuốt cả hai anh em tôi à? Đồ phụ nữ tham lam, thứ rẻ mạt!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-yeu-hai-nguoi/2638500/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.