Chi là một đứa con gái mất trinh nhơ nhuốc thôi mà, có đắp lên người lụa là gấm vóc cũng đâu xinh đẹp và cao quý như thân phận tiểu thư của cô ta. Đúng vịt mà đòi hoá thiên nga.
[…]
Khung cảnh yên trên lầu cao tường là kính trong ngăn các phòng với nhau. Một tổng giám đốc kiêu ngạo, ngoài càng ban công ngắm quan cảnh bình minh… Mặc Đình Ngôn khẽ khép mi rít một hơi điếu thuốc phả khói trắng hoà vào không gian yên ắng, tâm tư mơ tưởng Bạch Yên Chi quay về. Yên Chi rốt cuộc em muốn trốn anh đến bao giờ?
“Oa…cậu xem nè, đây là cô tác giả truyện tranh mới nổi á!”
“Ừ! Cô ấy còn trẻ quá!”
Đôi nam nữ bàn bên chỉ tay vào quyển tạp chí, buông lời khen ngợi, khiến Mặc Đình Ngôn bất giác nhớ Bạch Yên Chi từng theo học hoạ sỹ truyện tranh, thế mà hắn đã đem cô giam cầm bắt làm một người vợ công dung ngôn hạnh theo ý độc đoán của hắn, đối với hắn con gái học nhiều để làm gì? rồi cũng phục vụ chồng con thôi.
Hắn ngồi thẳng dậy dụi dụi điếu thuốc vào gạt tàn, vươn tay cầm quyển tạp chí lên xem hắn căng mắt bất ngờ, sựng người đánh rơi quyển tạp chí rơi chạm chân khuôn mặt cô tác giả đó giống hệt Bạch Yên Chi.
Hắn cúi người nhặt quyển tạp chí lên mân mê khuôn mặt nữ tác giả đang mỉm cười trên sân khấu nhận giải thưởng. Hắn mỉm cười hài lòng, buông lời khen ngợi:
“Em giỏi vậy sao?”
Sau khi uống cà phê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-yeu-hai-nguoi/2638476/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.