Mặc Đình Ngôn không ngờ từng câu từng chữ năm xưa anh nói đã ghim sâu trong lòng Bạch Yên Chi đến thế, giờ đây hắn mới nhận ra tình thế bị người ta vu oan là thế nào, muốn phân trần mà người nghe không cần, vì họ nhận định bản thân nghĩ đúng 100% rồi.
“Tránh ra!!!”
Bạch Yên Chi xô hắn qua bên nước ra cửa, vừa xoay nắm cửa, thì khựng tay lại, khi nghe những từ.
“Con chúng ta đâu?”
Bạch Yên Chi nhếch môi khinh bỉ: “Anh còn hỏi con đâu hả? Mà nó cũng chả phải con anh.”
Hắn bước tới bấu chặt đôi vai nhỏ lay mạnh, khiến mặt cô gái tái méc, hắn vội vàng thả tay ra, Bạch Yên Chi buông lời chế diễu.
“Anh vẫn như xưa nhỉ, vẫn dùng bạo lực khi người khác không thuận ý mình.”
“Yên Chi, thật ra… chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện không?”
Mặc Đình Ngôn trưng ra vẻ mặt khẩn cầu, ngữ khí trầm buồn.
Chỉ cần Bạch Yên Chi ngồi lại với hắn vài phút thôi hắn cũng mãn nguyện, chuyện của Lục Gia hắn không thể nói rõ vào lúc này, bởi đoạn ghi âm kia chắc chắn là Lạ Viễn Đông bày ra, còn vì sao Bạch Yên Chi có nó, hắn chẳng hỏi chi cho thừa thải, nhưng chắc chắn trong hoạ cũng có may, nhờ nó mà Bạch Yên Chi chịu xuất hiện trước mặt hắn rồi.
“Không!”
“Thế em có thể cho anh biết con chúng ta là trai hay gái không?”
Bạch Yên Chi không ngờ tên chồng khốn nạn này còn mặt dày hỏi con trai hay con gái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-yeu-hai-nguoi/2638472/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.