Cảnh Đình Vội ôm bé gái xoay đi, bỗng khựng lại, bởi câu nói hỏi của Mặc Đình Ngôn.
“Uy Uy, con gái của cậu kháu khỉnh lắm?”
“Con…” Từ Thiên Uy kinh ngạc xoay người nhìn Cảnh Đình Khêu đang bế đứa bé…
“Con ư? Tôi con chưa bóc tem, con đâu ra!!”
Từ Thiên Uy lớn giọng nhìn người băng bó thân trần băng băng quấn trắng xoá, trong lòng hạ hoả xuống hỏi lại: “Ai nói với anh nó là con tôi?”
“Kia!” Mặc Đình Ngôn chớp mắt hướng ánh nhìn về Cảnh Đình Khêu đang muốn vọt mất, lập tức Từ Thiên Uy nắm đầu kéo lại.
“Ầy! Xin lỗi cậu…tôi bất đáp dĩ…”
Chưa chờ Cảnh Đình Khêu nói hết Từ Thiên Uy kéo anh ta về phong xử lý, dám bôi nhọ thân trai của cậu, đúng là chán sống.
Sau khi hai oan gia đấu đá kia rời đi, cô bé lại tiếp tục muốn bò lên giường hắn, nhưng nó lại không thực hiện mà vươn hai tay nhõng nhẽo đòi bế.
Hắn chưa bao giờ thấy đứa bé nào dễ thương vậy, trừ một cô bé mờ ảo lúc bé. Lập tức cô bé đã được bóc lên ngồi cạnh hắn, bàn tay thon dài của nam nhân vuốt ve bé con.
“Làm đi!”
Mặc Đình Ngôn cau mày ra lệnh, da mặt trắng nõn nhăn nhúm lại vì đau. Bác sỹ lui cui với dụng cụ y tế băng gạt, từng sợ chỉ được rút ra, tiến sột xoạc dụng cụ chạm nhau phát ra âm thanh ghê rợn với bé gái, hắn vội bịt đôi tai nhỏ bé ghị cô bé nằm im trong lòng che chở.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-yeu-hai-nguoi/2638462/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.