Lục Thừa Cẩn bước lại học tủ lôi sợi dây chuyền mặt trăng được chấp vá, siết chặt nó lẩm bẩm:
“Mặc Đình Ngôn, tôi chỉ lấy lại trọn vẹn mọi thứ thuộc về tôi thôi.”
Khi bị giam ở phòng riêng của Mặc Đình Ngôn biệt thự Hoàng Gia.
Lục Thừa Cẩn đã vôn tình thấy mọi thứ mà Mặc Đình Ngôn cất giữ gồm dây chuyền kỉ vật và hợp đồng hôn nhân, lúc đó anh khá bất ngờ khi lật đọc điều khoản hợp đồng, là bắt buộc Bạch Yên Chi phải ““tránh xa Lục Thừa Cẩn.””
Lục Thừa Cẩn thấy Mặc Đình Ngôn vô cùng quá đáng, soạn ra thứ tàn ác để giam cầm người con gái anh yêu. Anh càng quyết tâm dành lại mọi thứ mà người anh lãnh khốc đã cướp của anh, và anh thế là anh đã lấy đi sợi dây chuyền định mệnh, thứ khiến Mặc Đình Ngôn không buông tha cho Bạch Yên Chi năm đó…
[…]
Chiếc Bugatti dừng trước sân biệt thự Hoàng Gia…
Mặc Đình Ngôn được Phong Du cõng lên phòng riêng đặt lên giường, khuôn mặt nam nhân hốc hác, đôi mắt đã được cà vạt của Phong Du cột lại.
“Nằm im đó… tôi đi rót cho anh cốc nước!”
Dứt lời Phong Du bước ra cửa ngoái lại nhìn nam nhân thân thể gầy gò, do mấy tuần liền bỏ ăn, bỏ bữa, lại chả ngủ sớm.
Phong Du đau lòng lắm…
Khi quay lại Phong Du nhẹ nhàng đỡ Mặc Đình Ngôn ngã vào lòng mình móm ly nước vào khuôn miệng nghiến chặt vì đau, hơi thở yếu ớt…
“Ngôn Ngôn, anh ổn chứ?” Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-yeu-hai-nguoi/2638400/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.