Một tiếng súng vang dội, viên đạn hướng về Mặc Đình Ngôn.
- "Bụp."
Âm thanh đạn xiêng vào ngực trái Phong Du, anh ngã xuống trước sự ngỡ ngàn của Mặc Đình Ngôn, cũng khiến hai bé con kinh hồn.
"Phong Du... anh...!" Mặc Đình Ngôn nhìn người đàn ông vừa đỡ nguy hiểm cho mình: "Anh điên hả? Ai mượn!"
Hắn ngẩn lên nhìn người đàn ông trung niên bặm trợn vừa nhắm súng mình: "Ông là ai? Sao lại muốn giết tôi?"
"Mẹ kiếp nhảy ranh, con trai tao yêu mày!"
Chết tiệt, đây là cha của Phong Thiên Dật sao? Hắn quay lại nhìn Phong Du máu me thoi thóp, cứu người quan trọng cúi người bế người bị thương lướt qua lão ta, đồng thời đáp:
"Thế sao ông đã hỏi tôi có yêu anh ta không?"
Mặc Đình Ngôn ngơ người luôn. Còn hai đứa nhỏ đứng trước dang hai tay che chắn cho cha mình.
"Ông không được làm hại ba Ngôn!" Chúng đồng thanh lên tiếng.
Phong Dương nhìn xuống hai bé con, híp mắt lạnh:
"Mặc Đình Ngôn, tao nể cha mày là bạn của tao, nên để thằng Thiên Dật làm vệ sỹ cho mày, giờ chúng mày còn sống chung đã đành, còn sinh con."
Người đàn ông trung nên bước đến dí súng vào trán Mặc Đình Ngôn, rồi liếc nhìn con trai đang thoi thóp trên tay đối phương, lão ta nghiến răng muốn lập tức tiễn thẳng tên này tế con trai cưng của mình.
Phong Du đã lén lúc chăm sóc Mặc Đình Ngôn ở biệt thự riêng mấy tháng nay, và cha anh đã theo dõi tìm đến đây. Một gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-yeu-hai-nguoi/2638370/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.