" Xoảng" anh thả cô ra rồi trực tiếp hất bình nước xuống đất. Tay anh rỉ máu, mọi người ai cũng lo lắng cho anh.
" Duy Phong con bình tĩnh đi tay con bị thương rồi. Quản gia lấy hộp y tế lại đây mau" mẹ anh nói.
Quản gia đem hộp y tế đến cô vội dằng lấy đi tới chỗ anh. Cô ngồi xuống đất xem tay bị thương của anh.
" Không cần em quan tâm" anh hất cô ra khiến cô suýt thì chống tay phải mảnh vỡ .
Anh vội vàng đỡ cô :
" Em không sao chứ có bị chảy máu không"
" Không có nhưng anh thì đang chảy máu"
Cô không để ý mình mà chỉ để ý cho cánh tay bị thương của anh. Anh hạ giọng nhẹ nhàng nói với cô :
" Y Y mai chúng ta đi bệnh viện nha"
"Em... thật sự có nỗi khổ riêng nên em mới không phẫu thuật"
" Nói anh nghe không phải em nói chúng ta không có bí mật sao"
" Thật ra em nghe Gia Huy nói phẫu thuật nhẹ thì sẽ bị mất trí nhớ, nặng thì sẽ mất mạng đó. Em không muốn phải quên đi anh hay tất cả mọi người. Càng không muốn rời xa anh với mọi người giờ em còn mang thai con của anh nữa . Em thà để bị mù còn hơn phải bị như vậy / băng bó xong khóc sướt mướt/.
Mọi người nghe cô nói ai cũng thấy thương cô .Anh ôm cô vào lòng nói:
" Xin lỗi em vì đã nói mấy lời khó nghe lúc nãy"
"Em biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-yeu-dai-tong-tai/3282023/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.