Anh tắt điện thoại quay lại nhìn cô, thấy cô đang cười nói vui vẻ với Bảo Bảo lòng anh khó chịu. Bảo Bảo cầm tay cô đòi cô ôm bế lên , anh khó chịu hơn ' thằng nhóc này chỉ có chú mới có thể bảo cô ấy như vậy, sao nhóc dám' . Anh đi đến ôm lấy Bảo Bảo quát lớn:
"Nhóc không thấy cô ấy đang bị thương sao, cháu bảo cô ấy bế cô ấy sẽ bị đau nhóc biết không"
"Hu hu hu chị xinh đẹp cứu em chú này là người xấu bắt nạt Bảo Bảo hu hu hu"
'Gì cơ nhóc con này gọi mình là chú còn gọi Y Y là chị .Chẳng nhẽ mình già thế rồi sao'
Cô vội vã nói :
"Anh đang làm thằng bé sợ đấy mau thả xuống"
"Bảo Bảo con sao vậy , sao cậu lại bế con tôi chứ còn làm nó khóc nữa" mẹ Bảo Bảo chạy lại trách móc.
" Cô..." anh định nói gì đó nhưng bị cô dữ tay lại ý không muốn anh nói.
" Tôi xin lỗi chỉ là hiểu lầm thôi mong chị thông cảm" cô vừa nói ,vừa cúi người xin lỗi.
"Y Y em..."
"Anh im ngay"
"Mẹ ơi họ không làm gì con cả chỉ là nhìn mặt chú kia hơi đáng sợ nên con khóc thôi"
" Nếu đã là hiểu lầm thì thôi vậy" mẹ Bảo Bảo nói.
"Cảm ơn chị"
"Vậy tôi xin phép đi trước"
"Vâng "
"Moa ,chị xinh đẹp gặp lại chị sau nha giờ Bảo Bảo phải về rồi" Bảo Bảo hôn cô rồi cùng mẹ đi về.
"Ừ bai bai"
Anh sầm mặt khi thấy Bảo Bảo hôn cô. Anh tiến gần cô hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-yeu-dai-tong-tai/151256/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.